VỢ MÌNH – VỢ NGƯỜI
Vợ người hở áo thấy mê
Vợ mình hở áo thấy…ghê cả người…!
Vợ người tươi rói miệng cười
Vợ mình cười phát: đất trời tối thui…!
Vợ người eo gọn, thon đùi
Vợ mình bụng xệ, xương cùi dô ra…!
Vợ người trắng mịn làn da
Vợ mình đen, nhám như là…lưng trâu…!
Vợ người: “anh mỏi ở đâu”…?
Vợ mình: “mỏi mỏi cái đầu nhà ông”…!
Vợ người căng đét bưởi, bòng
Vợ mình như…mướp lòng thòng sớm trưa…!
Vợ người gọi dạ, bảo thưa
Vợ mình hỏi mãi vẫn chưa trả lời…!
Vợ người dọn bữa gọi mời
Vợ mình hở cái lục nồi, vét niêu…!
Vợ người nhìn chỉ muốn…yêu
Vợ mình nhìn muốn…vỡ diều chết tươi…!
Vợ người trên cả tuyệt vời
Vợ mình như thế- chán đời tôi không?
Than ôi- cũng một kiếp chồng
Kẻ sung sướng hưởng, kẻ gồng chịu đau.
Buồn nên tâm sự đôi câu
Mong ai cùng cảnh với nhau hiểu giùm…!
…………………………………………….
Hân Ngọc -Vk phản pháo:
Vợ nào cũng thế mà thôi:
Yêu thương, chăm bẵm nụ cười ắt xinh!
Người ta nào khác vợ mình:
Cớ sao phân biệt cho tình phôi pha?
Cũng từ lam lũ mà ra
Chứ đâu sung sướng như là phu nhân?
Nếu thương- chồng hãy ân cần
Sẻ chia công việc, đỡ đần, cảm thông…
Chồng yêu thì má sẽ hồng
Chồng thương- ăn mặc sẽ không tuềnh toàng..
Đàn ông vì vợ mà sang
Cũng nên lấy đó xếp hàng cho ngay.
Ông chồng sáng xỉn, chiều say
Công to, việc nhỏ một tay vợ nhào
Hỏi rằng vợ sống ra sao
Thời gian đâu để ngọt ngào yêu thương?
Muốn nghe lời ngọt như đường
Muốn cho da trắng, má hường, dáng thon…
Muốn cùng chung bữa ăn ngon
Chồng ơi hãy nhớ làm tròn chức danh!
…………………………………………
Vam Mami :
NGẬM NGÙI.
Nghe qua tâm sự của chồng
Những lời than thở đau lòng biết nhiêu
Dung nhan chẳng được mỹ miều
Bởi công việc sớm đến chiều chưa xong.
Ngày lo làm lụng ngoài đồng
Đêm về giặt giũ còn ông ngủ khì
Con cái cũng chẳng màng chi
Cửa nhà lụp xụp thiếu gì chẳng lo.
Chỉ cần cái bụng ông no
Vợ con cực khổ ốm o chẳng màng
Biếng làm ôm mộng giàu sang
Chơi lô, đánh bạc nát tan cửa nhà.
Lại thêm cá độ, đá gà
Rượu chè, gái gú, mát xa, mát gần
Tánh tình ích kỉ, si, sân
Lánh xa người tốt, bạn thân cũng từ.
Rượu vào quá độ sinh hư
Đánh con, đánh vợ chẳng từ một ai
Vợ thường thức trắng canh dài
Con ba quấy khóc, thằng hai li bì…
Vừa về đã vội ra đi
Con bệnh chồng chẳng chút gì bận tâm
Vợ thì vất vả quanh năm
Tay chai, da nám, môi thâm…thường tình.
Một thời nhan sắc thắm xinh
Nhạt nhòa, héo úa chồng mình mà ra
Giờ đem so sánh người ta
Vợ đây cảm thấy xót xa trong lòng.
Mang danh có vợ có chồng
Đêm về lạnh lẽo phòng không một mình
Đau buồn chỉ biết lặng thinh
Bởi vợ trân trọng nghĩa tình phu thê.
Ngày xưa hai đứa hẹn thề
Giờ thích của lạ chán chê vợ mình.
Hic…!
…………………………………………
Phạm Mười :
VỢ LÀ SỐ 1
Vợ mình cưới hỏi không thuê
Vợ người muốn có tiền kê vào người
Vợ mình phận số do trời
Vợ người tạt té tý rời chốn chui
Vợ mình chia ngọt sẻ bùi
Vợ người chỉ lấy lưng đùi khoe ra
Vợ mình yêu trẻ thương cha
Vợ người cà trớn hít hà giăng câu
Vợ mình chăm bẵm canh thâu
Vợ người móc túi vặn đầu tính công
Vợ mình chung thủy một lòng
Vợ người thay chủ đèo bòng tà lưa
Vợ mình vất vả sớm trưa
Vợ người ngồi chỗ dạ thưa kiếm lời
Vợ mình nội ngoại tuyệt vời
Vợ người chỉ có gửi nhời nói điêu
Vợ mình sẻ gánh cô liêu
Vợ người bòn rút no diều xong thôi
Vợ mình tình nghĩa lần hồi
Vợ người xem lại lựa thời đếm đong
Khổ thân cũng một kiếp chồng
Mà đem so sánh đen hồng vàng thau
Cớ gì mà lại mang tâu
Bàn dân thiên hạ đọc lâu cũng rầu!
…………………………………………
At Nhinh Quyen
ANH À !
Khi xưa em cũng bưởi, bòng
Cũng căng, cũng mọng…lòng thòng chi đâu
Da em cũng mịn, đỏ màu
Lưng ong thắt đáy, làm sầu bao anh
Từ ngày về mái nhà tranh
Cùng anh kết mối duyên lành trăm năm
Sinh liền 2 đứa 2 năm
Con rúc, bố bú đêm nằm chẳng yên
Ngày lại cơm, áo, gạo, tiền
Âu lo đủ thứ, than phiền cùng ai
Ngày qua ngày lại qua ngày
Bưởi bòng thành mướp, lỗi này tại ai
Tô son điểm phấn không hoài
Tóc tai lâu cũng chẳng cài cặp trâm
Anh thì chỉ biết đi làm
Về nhà hết đứng lại nằm bĩu môi
Rồi lại so sánh vợ người
Lại mơ lại tưởng tự cười sâu xa
Em mà là vợ người ta
Biết đâu em đẹp gấp ba vợ người!
…………………………………….
Hai Danh – SỬA LỖI !
Chưa đầy 24 tiếng đăng
Bà con phản pháo pằng pằng thấy ghê
Hai Danh nước mắt tràn trề
Xin đăng đính chính- đừng chê nữa à:
MÌNH ƠI- HÃY YÊN LÒNG !
Mình ơi- anh nói nghe này:
Hai ta tình nặng nghĩa đầy hơn non
Vẻ ngoài là chuyện cỏn con
Mình đừng nghĩ ngợi- héo hon nghe mình!
Phu thê sống bởi cái Tình
Chứ đâu bởi tại ngoại hình gì đâu
Bao năm chung sống cùng nhau
Nghĩa tình phu phụ đậm sâu lắm rồi!
Yên lòng đi nhé mình ơi:
Trước- sau anh mãi là người của em!
Lòng anh chỉ một- không thêm
Họ xinh anh cũng chẳng thèm ngó nghiêng…
Trong anh chỉ một cô tiên
Một cô duy nhất: vợ hiền anh đây!
Suốt đời anh chẳng đổi thay
Anh xin khẳng định điều này mình ơi!
………………………………………..
Và… vk đã cảm thông 😜😜😜
Mami Vam :
EM HIỂU MÀ ….
Biết rằng mình chỉ nói chơi
Em đây nghe được những lời mỉa mai
Xót lòng khóe mắt nhòe cay
Thấy buồn thấy tủi tháng ngày đã qua.
Cũng thời một phận đàn bà
Người thì cô chủ người là osin
Ai không mong được “xì tin”
Môi son má phấn đẹp xinh như người.
Nhà còn thiếu thốn mình ơi!
Anh không chịu khó ăn chơi bạc bài
Ngày ngày tụ tập sỉn say
Quanh năm vất vả thiếu hoài chẳng dư.
Mình nên buông bỏ thói hư
Cố gắng làm lại kể từ hôm nay
Cho dù bận việc suốt ngày
Tranh thủ làm đẹp hài lòng chồng con
Em đây cố gắng vẹn tròn
Đảm đang nội trợ, chăm con học hành
Ngoài đồng việc lớn là anh
Vợ chồng mình mãi đồng hành bên nhau!
…………………………………………
Và… vk đã tha thứ 😜😜😜
Ngọc Hân :
THỨ THA
( Dỗ Dành )
Giận chồng phản pháo thế thôi
Duyên se mình sống trọn đời bên nhau
Ân dày nghĩa thắm tình sâu
Trèo non vượt biển bạc đầu chẳng xa
Xinh đẹp mặc vợ người ta
Vợ anh giản dị nết na, đảm hiền
Vợ mang cuộc sống bình yên
Dẫu rằng chẳng đẹp như tiên giáng trần
Thức khuya dậy sớm tảo tần
Cửa nhà sạch sẽ vườn sân gọn gàng
Rồi khi khốn khó cơ hàn
Chẳng ai ngoài vợ ngó ngàng thương yêu
Vợ người xinh đẹp bao nhiêu
Cũng không săn sóc cưng chiều người dưng
Chồng ơi sóng gió đã từng
Trải bao gian khó bước chung đường về
Đừng vì một phút u mê
Đừng thấy gái đẹp bỏ bê gia đình
Vợ anh không đẹp không xinh
Nhưng là tổ ấm của mình biết không
Ừ thì vợ cũng cảm thông
Tâm tư của những quý ông vậy mà
Hiểu chồng nên chẳng rầy la
Chuyện này vợ sẽ cho qua…ừ thì…!
Chồng về chấn chỉnh ngay đi
Làm gì cũng phải nghĩ suy ngọn nguồn
Đừng cho lệ vợ rơi tuôn
Đừng làm thương tổn vợ buồn chồng nha !
………………………………………….
Và… ck đã ngộ ra 💖💖💖
Hai Danh :
Ck sorry Vk !
Bây giờ chồng đã ngộ ra:
Chớ nên so sánh vợ ta- vợ người!
Vợ- chồng ăn kiếp, ở đời
Có phước cùng hưởng, họa thời cùng chia.
Cũng đừng so sánh nọ kia
Kẻo rồi vợ tủi- đầm đìa lệ rơi…
Chỉ tại mình cả mà thôi:
Chỉ lo nhậu nhẹt và chơi lô đề…
Vợ con cực khổ trăm bề
Mình thì vô cảm chẳng hề quan tâm
Bao phen đánh vợ mặt bầm
Thế nhưng vợ vẫn âm thầm chịu đau…
Xưa kia vợ kém gì đâu
Cũng xinh, cũng đẹp hàng đầu trong…thôn
Vì mình mà sắc phai mòn
Mình ngu chẳng hiểu mà còn chê bai…
Vợ ơi- anh hứa từ mai:
Sẽ không nhậu nhẹt, bạc bài bê tha
Chăm lo việc cửa, việc nhà
Cũng không so sánh vợ ta- vợ người…
Hôm nay chồng đã hiểu rồi
Vợ cho chồng được nói lời sorry
Vợ lau nước mắt mau đi
Đừng cho lệ tủi hoen mi nhé nàng!
Chồng giờ tỉnh giấc mơ màng
Chẳng còn mơ tưởng ngó ngàng vợ ai.
Đẹp nhất là vợ anh đây
Anh xin đứng trước hội Face mà thề!
Nguồn: Facebook